Thời gian đọc cho trẻ em: 6 phút
Mười hai anh chàng kia suốt ngày chẳng làm gì, tối đến ngồi bãi cỏ thi kể chuyện lười. Anh thứ nhất nói:
– Chuyện lười của các anh chẳng dính dáng gì đến tôi. Tôi lo chuyện mình cũng đủ rồi. Chỉ lo thân mình cũng quá nhiều việc. Tôi ăn hơi ít, nhưng tôi uống nhiều. Sau khi ăn bốn bữa, tôi phải nghỉ một chút cho đói, khi ấy ăn tiếp mới thấy ngon miệng. Tôi không thích dậy sớm, nhưng gần trưa tôi phải tìm ngay cho mình một chỗ nghỉ ngơi. Chủ có gọi, tôi làm như không nghe thấy. Chủ gọi lần thứ hai, tôi cứ thủng thẳng từ từ nhấc mình đứng dậy. Có thế tôi mới sống nổi. Anh chàng thứ hai tiếp:
– Tôi phải chăn ngựa. Tôi đặt hàm sắt vào mõm nó, tôi không cho nó ăn cũng chẳng ai biết. Tôi có thể yên tâm ngủ một mạch trong kho, thức giấc tôi lấy chân đạp đạp cho ngựa mấy cái, đó là hình thức tắm ngựa của tôi. Việc gì mà phải bày ra lắm chuyện, thế chưa phải là khổ hay sao? Anh chàng thứ ba nói:
– Than vãn làm gì. Cứ như tôi, chẳng làm gì cả. Nằm phơi nắng và ngủ luôn. Rồi bỗng trời đổ mưa, đứng dậy làm gì nhỉ? Mưa mỗi lúc một nặng hạt hơn, xối xả hơn, mưa trôi hết cả tóc, mưa xói thủng cả sọ. Lúc ấy tôi mới lấy băng dịt vào đó. Những chuyện như vậy thường xảy ra ở nơi tôi. Anh thứ tư nói:
– Nếu tôi có phải làm việc, tôi thường từ từ vươn vai để lấy đà tiết kiệm sức, rồi tôi ngó quanh xem ai có thể tới giúp mình một tay không. Rồi tôi nhường cho họ làm tất cả và đứng nhìn. Thế cũng là quá nhiều đối với tôi. Anh thứ năm nói:
– Cái đó có gì đáng nói. Các anh nghĩ coi, tôi phải dọn phân chuồng ngựa cho lên xe chở đi. Nhấc được xẻng lên lưng chừng tôi phải nghỉ hàng tiếng rồi mới tiếp tục. Mỗi ngày chở một xe là quá đủ. Tôi không thích làm quá sức. Anh thứ sáu nói:
– Các anh không biết xấu hổ sao? Tôi không ngại một việc gì cả. Tôi có nằm ba tuần liền không cần thay quần áo, chẳng cần phải cởi giày, mà nó cũng có hại gì đâu? Nếu có phải leo thang, tôi vắt chân nọ lên chân kia, ngồi đếm xem leo mấy bậc thì phải nghỉ. Anh thứ bảy nói:
– Chủ tôi cũng muốn biết tôi làm gì, nhưng phải nỗi ông ta đi suốt ngày, thế nên tôi suốt ngày ì ra, có sai tôi đi đâu thì phải bốn người lực lưỡng mới kéo nổi tôi đứng dậy. Vừa mới tới nơi thì mắt tôi đã nhíu lại và tôi lăn ra phản ngủ say đến nỗi khênh tôi về nhà mà tôi không hay biết. Anh thứ tám nói:
– Có lẽ tôi là vui tính hơn cả. Đang đi mà nhìn thấy có đá tảng trước mặt, chả tội gì mà tránh, tôi liền ngả lưng nằm ngay cạnh tảng đá, bùn có lấm đầy mình, tôi cứ nằm đấy cho nắng chiếu xuống đến khi nào khô cong. Anh thứ chín nói:
– Như anh thế cũng là hiếm. Lúc đói mà bánh ở ngay trước mặt tôi, thà tôi chết đói còn hơn là phải với tay ra lấy. Lúc khát mà có tích nước uống ở ngay bên cạnh, thà chịu khát còn hơn là phải nhấc tích lên đưa lên mồm. Suốt ngày nằm thẳng dơ như khúc gỗ là tôi thích nhất. Anh chàng thứ mười nói:
– Chỉ vì lười biếng mà tôi bị gãy chân và bong gân. Chúng tôi nằm ngay giữa đường mà ngủ. Nghe tiếng xe chạy tới, tôi cứ nằm duỗi thẳng chân. Xe chạy qua nghiến gãy ngay chân. Tối đến, muỗi bay vo vo quanh tôi, chúng chui vào đằng mũi và bay ra bằng đường mồm, thà để chúng bay vào đằng mũi và ra đằng mồm còn hơn là phải vung tay đuổi chúng. Anh thứ mười một nói:
– Hôm nay tôi xin thôi việc, chỉ vì chủ tôi suốt ngày sai lấy sách và cất sách. Lúc làm việc thấy ngày dài bằng một thế kỷ. Thực ra chủ tôi cũng chẳng muốn giữ tôi, tôi đã để mối xông hết quần áo của ông ta. Anh chàng thứ mười hai nói:
– Hôm nay tôi chở rơm từ đồng về nhà, nhưng dọc đường tôi lăn ra ngủ, thế là ngựa chạy đường ngựa, xe chạy đường xe. Xe lăn xuống hố mà tôi cũng không biết. May quá, chủ tôi tới kéo cả xe rơm lẫn tôi về nhà.

Ngữ cảnh
Diễn giải
Ngôn ngữ
Câu chuyện „Mười hai chàng lười“ do anh em nhà Grimm sáng tác là một truyện cổ tích hài hước, miêu tả sự lười biếng của mười hai anh chàng. Mỗi nhân vật trong truyện đều mang một nét đặc trưng riêng về sự lười biếng của mình. Các nhân vật thay nhau kể chuyện về cách sống lười biếng của họ, thể hiện sự thiếu trách nhiệm và không muốn nỗ lực trong công việc hàng ngày.
Mỗi câu chuyện của các nhân vật đều là những tình huống hài hước và phi lý, nhằm mục đích châm biếm bản chất lười biếng của con người. Thông qua câu chuyện, người đọc có thể nhận ra thông điệp về giá trị của lao động và làm việc chăm chỉ, đồng thời thấy rõ hậu quả của sự lười biếng. Truyện cũng phê phán những ai không biết trách nhiệm và sống không có mục tiêu, để lại bài học sâu sắc về tầm quan trọng của việc sống có kỷ luật và trách nhiệm.
Câu chuyện „Mười hai chàng lười“ của anh em nhà Grimm mô tả một nhóm các chàng trai vô cùng lười biếng, mỗi người thể hiện sự lười theo một cách khác nhau. Câu chuyện hài hước này phê phán sự lười biếng và những lý do mà con người có thể đưa ra để tránh né công việc.
Dưới đây là tóm tắt và ý nghĩa từ câu chuyện này:
Tóm tắt câu chuyện
Mười hai chàng trai lần lượt kể về sự lười biếng của mình:
Anh thứ nhất: Chỉ thích ăn và ngủ, chẳng quan tâm tới việc gì khác ngoài bản thân.
Anh thứ hai: Chăm ngựa nhưng cũng chỉ làm qua loa, lợi dụng thời gian để ngủ.
Anh thứ ba: Không làm gì ngoài việc nằm phơi nắng và thậm chí không đứng lên ngay cả khi trời mưa.
Anh thứ tư: Tìm cách để người khác làm thay mình, tiết kiệm sức lực tối đa.
Anh thứ năm: Chỉ dọn phân chuồng ngựa một cách cầm chừng, và thường xuyên nghỉ ngơi.
Anh thứ sáu: Không ngại bẩn, sẵn sàng mặc một bộ quần áo trong ba tuần liền.
Anh thứ bảy: Không chịu làm gì và luôn cần người khác kéo đứng dậy.
Anh thứ tám: Nằm dài ra nghỉ ngơi ngay cả khi vướng phải đá tảng.
Anh thứ chín: Lười đến nỗi không muốn với tay lấy thức ăn hay nước uống.
Anh thứ mười: Đến mức để xe nghiến gãy chân còn hơn là rút chân lại.
Anh thứ mười một: Xin nghỉ việc vì không muốn lấy và cất sách theo yêu cầu của chủ.
Anh thứ mười hai: Lười lái xe, để ngựa kéo xe lăn xuống hố mà không biết.
Ý nghĩa của câu chuyện
Câu chuyện „Mười hai chàng lười“ là một bài học châm biếm về sự lười biếng và những hậu quả mà nó có thể mang lại. Mỗi nhân vật trong câu chuyện đều thể hiện một khía cạnh khác nhau của sự lười biếng, cho thấy rằng sự lười biếng có thể dẫn đến những tình huống buồn cười nhưng thực chất là đáng trách. Tác giả chỉ trích việc biện hộ cho sự lười biếng và cho thấy rằng, dù muốn sống một cách nhàn hạ thì mỗi người cũng cần phải có trách nhiệm và đối mặt với công việc và cuộc sống.
Phân tích ngôn ngữ học về truyện cổ tích „Mười hai chàng lười“ của Anh em nhà Grimm cho thấy một cấu trúc kể chuyện đặc trưng với việc sử dụng ngôn ngữ đơn giản, gần gũi nhằm truyền đạt thông điệp một cách dễ hiểu và hiệu quả. Dưới đây là một số điểm đáng chú ý trong phân tích ngôn ngữ học của câu chuyện:
Đối thoại và cấu trúc: Câu chuyện sử dụng cấu trúc đối thoại liên tiếp, trong đó mỗi nhân vật lần lượt kể lại câu chuyện lười biếng của mình. Cách tiếp cận này không chỉ giúp tạo nên sự sinh động mà còn nhấn mạnh sự đa dạng trong cách lười biếng của mỗi người.
Ngôn ngữ miêu tả: Tác giả dùng những từ ngữ và hình ảnh cụ thể để miêu tả thói quen và hành động lười biếng của từng nhân vật. Ví dụ, miêu tả anh thứ ba nằm phơi nắng mặc mưa dội, hay anh thứ mười nằm ngủ giữa đường. Những hình ảnh này tạo nên hiệu ứng hài hước và gây ấn tượng mạnh cho người đọc.
Phong cách hài hước: Ngôn ngữ trong truyện mang đậm phong cách hài hước, nhờ vào việc phóng đại và cường điệu hóa hành động lười nhác của các nhân vật. Ví dụ, anh thứ sáu tự hào về việc nằm ba tuần mà không cần thay quần áo, hay anh thứ mười không chịu đuổi muỗi dù chúng bay vào mũi.
Sử dụng điệp từ và cấu trúc tương phản: Câu chuyện lặp đi lặp lại những cấu trúc và từ vựng tương tự nhau để nhấn mạnh sự lười biếng cực đoan. Đồng thời, các câu nói của các anh chàng được xây dựng theo một cấu trúc song song và đối lập nhau, tạo ra một nhịp điệu mở rộng cho câu chuyện.
Ngữ điệu kể chuyện: Giọng điệu của truyện mang sắc thái chế giễu nhẹ nhàng, khi các nhân vật dường như tự hào về sự lười biếng của mình. Tác giả qua đó khéo léo truyền tải thông điệp về hậu quả của sự lười biếng một cách hài hước, nhưng cũng đầy châm biếm.
Nhìn chung, qua cách sử dụng ngôn ngữ và cấu trúc của câu chuyện, Anh em nhà Grimm đã thành công tạo dựng nên một truyện cổ tích thú vị, hài hước, đồng thời gửi gắm bài học ý nghĩa về sự chăm chỉ và trách nhiệm trong cuộc sống.
Thông tin phân tích khoa học
Chỉ số | Giá trị |
---|---|
Con số | KHM 151a |
Bản dịch | DA, ES, PT, IT, NL, RO, RU, TR, VI, ZH |
Chỉ số khả năng đọc của Björnsson | 12.8 |
Flesch-Reading-Ease Chỉ mục | 100 |
Flesch–Kincaid Grade-Level | 2.1 |
Gunning Fog Chỉ mục | 5.2 |
Coleman – Liau Chỉ mục | 3.3 |
SMOG Chỉ mục | 4 |
Chỉ số khả năng đọc tự động | 0.2 |
Số lượng ký tự | 3.614 |
Số lượng chữ cái | 2.652 |
Số lượng Câu | 64 |
Số lượng từ | 817 |
Số từ trung bình cho mỗi câu | 12,77 |
Các từ có hơn 6 chữ cái | 0 |
Phần trăm các từ dài | 0% |
Tổng số Âm tiết | 883 |
Số tiết trung bình trên mỗi từ | 1,08 |
Các từ có ba Âm tiết | 1 |
Tỷ lệ phần trăm từ có ba âm tiết | 0.1% |